Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Mong manh sợi tình

Chút nắng chiều sao đủ
Làm lên cả mùa thu
Sáng lạnh lẽo sương mù
Chiều pha mầu khói nhạt

Hồn bỗng nhiên gió tạt
Tim chợt ngả nghiêng say
Người đến buổi chiều nay
Để pha thêm màu nhớ

Sợi tình mong manh quá
Nhen chút nắng bên đời
Tình yêu bềnh bồng trôi
Để ta lạc nhau mãi

Rồi một đời cứ phải
Giá lạnh trong heo may
Ngồi đợi đếm từng ngày
Chờ mong tình hẹn đến

Tphạm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét