Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Có giọt nước mắt rơi đâu đây


Em rồi cũng lãng quên ngày qua
Dấu ái  không còn giờ đã xa           
Ta đứng  đơn côi đời lặng lẽ
Người về  đôi bóng  chốn phù hoa
Đêm nào rụng xuống trong cô lạnh   
Chiều nữa đi về với tiếng ca
Nghe ở đâu đây giọt nước mắt
Trong tim đang cố xóa mờ nhòa

Tphạm

Một kiếp phù sinh

Có phải thời gian thuốc nhiệm mầu
Để rồi  gột xóa vết thương sâu
Bao nhiêu hy vọng còn nơi đấy
Mà những mong chờ mất tận đâu
Cái cõi phù vân sao quá nhẹ
Vài lời bóng gió vậy mà đau
Nhân sinh  một kiếp là gì nhỉ
Ngẫm mãi ngày qua đã bạc đầu ..!?

Tphạm