Chẳng uống hồn này cũng ngất ngây
Men đắng mà em rót quá đầy
Đêm về còn mơ tới giáng nguyệt
Để lời trăng gió hát ru mây .
Tình là sương khói bay chơi vơi
Vậy mà phủ kín ta cả đời
Em nay ở trong miền quên lãng
Nỗi đau còn mãi tận cuối trời
Ta muốn được về mãi bên em
Không cần uống rượu cũng say mềm
Môi hồng được nếm cho ngất lịm
Đầu ta được gối cánh tay êm
Dạ khúc còn ru mãi bên song .
Đêm về khắc khoải nỗi nhớ mong
Giọt sầu đã chín đâu mà rụng
Nhớ nhung phủ kín cả cõi lòng
Tphạm
Men đắng mà em rót quá đầy
Đêm về còn mơ tới giáng nguyệt
Để lời trăng gió hát ru mây .
Tình là sương khói bay chơi vơi
Vậy mà phủ kín ta cả đời
Em nay ở trong miền quên lãng
Nỗi đau còn mãi tận cuối trời
Ta muốn được về mãi bên em
Không cần uống rượu cũng say mềm
Môi hồng được nếm cho ngất lịm
Đầu ta được gối cánh tay êm
Dạ khúc còn ru mãi bên song .
Đêm về khắc khoải nỗi nhớ mong
Giọt sầu đã chín đâu mà rụng
Nhớ nhung phủ kín cả cõi lòng
Tphạm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét