Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Hoang vắng

Mưa rơi chiều nắng hạ
Có vu vơ nỗi buồn
Dòng thơ làm sao tuôn
Nhộn nhịp đời Phố xá

Có con chim thật lạ
Đang cất tiếng hót ca
Để lòng tôi la đà
Trộn thơ vào nỗi nhớ

Hạt nắng nào đang vỡ
Tiễn chiều buồn ra đi
Tiễn luôn bóng xuân thì
Tình yêu hay nỗi nhớ

Bên đời ta cứ ngỡ
Yêu thương sẽ miên man
Nắng hạ sẽ luôn vàng
Lời thơ thật say đắm

Rồi chiều nay tắt nắng
Em chẳng đến thăm tôi
Để tôi phải bồi hồi
Thơ tôi vào hoang vắng   

Tphạm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét