Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Dạo ấy

Dạo ấy trần gian có gã khờ
Lạc lối nhân gian để làm thơ
Trái đắng men cay mà cứ tưởng
Rằng ta được bước vào cõi mơ

Dạo ấy lần theo lối em về
Tìm em qua mấy ngả sơn khê
Nhớ em ngồi đếm theo ngày tháng
 Để rồi quanh quẩn ở bến mê

Dạo ấy có cánh chim tuyệt vọng
Vỗ cánh bay theo phận long đong
Cất hót lên lời thơ thảm thiết
 Để rồi chết mãi ở trong lòng

 Dạo ấy trần gian bước thẫn thờ
Lạc lối em đi để tìm thơ
Sưởi ấm tim côi đang đơn lạnh
Để rồi tình chết thành đá trơ

Tphạm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét