Trăng úa làm ai vỡ mộng đầu
Để giờ ngồi ngắm chiều mưa ngâu
Phải chăng chồng vợ là duyên kiếp
Chẳng biết đôi mình có nợ sâu
Còn nhớ thuở xưa bao dấu ái
Đâu quên ngày trước ngấn hương sầu
Gió về đưa thoảng bao nhung nhớ
Gởi lại tình xưa chút sắc mầu
Tphạm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét