Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

Đalat&ký ức

Ơi! Đàlạt.......
Ta yêu em từng con dốc nhỏ.
Bạn bè thơ và lối ngõ thân quen
Sương mù xuống lẫn trong nắng chiều lên
Hoa Qùy nở vẫn vàng tươm trong nắng
Mai anh Đào còn hồng tươi sắc thắm ?
Trạng Nguyên già vẫn đỏ sắc như xưa.
Rặng Thông buồn vẫn gợi nhớ hương đưa
Con dốc nhỏ cả ngày đi lên xuống.
Chiều xuống phố hồ sương giăng lãng đãng
Bước ngang vào lên phố nhỏ thân quen
Café dốc với giọt đắng đen đen
Kiếm một góc ta ngồi chờ ở đó…
Châm điếu thuốc, khói, lập lòe lửa đỏ
Nhìn giọt buồn, trông ngóng bạn bè ra
Lời nhạc Trịnh sao qúa đỗi thiết tha
Chợt Mưa buồn bay giăng giăng trên phố
Chiều tắt nắng, dốc nhỏ nghe sao vắng
Xe ngựa về lặng lẽ lóc cóc khua.......

Chiều nay nhớ để tìm đâu thấy nữa?!
Xa xa rồi kỷ niệm mãi còn đâu
Trong ký ức lòng chợt nhớ mà đau
Làm sao để chôn vùi quên nỗi nhớ!

Tphạm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét